Giữa chúng tôi xuất hiện khoảng cách, tuy khá nhỏ nhưng cũng đủ làm tôi buồn. Cô ấy lạnh lùng trước mọi sự quan tâm tôi dành cho, còn tôi vẫn giả vờ như mọi chuyện ổn.
Tôi là sinh viên năm thứ 4, thân thiết với một bạn nữ ngay từ năm đầu đại học, chúng tôi luôn được ví là một "đôi hoàn cảnh" bởi đi đâu hai đứa cũng đều đi chung, xuất hiện cùng nhau ở mọi nơi. Đối với tôi, cô ấy luôn là một trong những người bạn thân nhất, chắc với cô ấy cũng vậy, tất cả mọi chuyện chúng tôi đều tâm sự với nhau, giữa hai đứa không còn khoảng cách. Cô ấy nhỏ hơn tôi một tuổi, trẻ con, vô tư và đôi khi có cả sự trưởng thành khi cần thiết, không xinh nhưng luôn có tài trong việc làm người khác vui.
Tôi là chàng trai khá đa cảm, hay buồn, có quá nhiều suy nghĩ, một đôi bù trừ quá hoàn hảo. Tôi hay buồn còn cô ấy luôn vui vẻ, chính sự vui vẻ đó đã làm tôi cười và thế là tình yêu bắt đầu đến với chúng tôi. Vào năm thứ hai đại học, cô ấy đã nói thích tôi và thật tức cười tôi từ chối lời tỏ tình ấy, không phải vì không thích mà chỉ vì tình cảm đó không đủ lớn và tôi sợ nếu đồng ý sẽ để vuột mất người bạn thân này.
Tôi giả vờ lờ đi mọi cảm xúc của cô ấy, chúng tôi im lặng với nhau một thời gian, tưởng tất cả đã chấm dứt. Tôi buồn lắm, luôn tìm cách tránh phải gặp nhưng rồi cô ấy lại nhắn tin “Anh trốn em hả, đừng như vậy, đừng trốn em nhé”, tôi đã vui lắm khi đọc tin nhắn này. Chúng tôi lại gặp nhau, cười đùa vui vẻ và có lẽ còn thân thiết hơn trước.
Mọi chuyện từ đó lắng xuống, một thời gian sau tôi bắt đầu yêu người khác và cô ấy cũng vậy, người đó cho tới tận giờ cô ấy vẫn theo đuổi. Chuyện tình cảm của tôi thất bại vì tôi cảm thấy không còn đủ tình cảm với người con gái kia, tôi lại luôn nhớ tới người con gái mà tôi gọi là bạn thân. Tôi giữ tình cảm này trong lòng, chẳng bao giờ dám nói ra và vẫn phải giả vờ như còn đang yêu người con gái kia, tình cảm này chỉ mình tôi biết.
Cái gì đến rồi cũng đến, tôi không còn giữ được bình tĩnh khi nhìn cô ấy đi với người con trai khác, tôi nói thật tình cảm và nhận được lời từ chối. Cô ấy nói trước đây thích tôi, nhưng giờ không còn vậy nữa, mọi thứ trong tôi sụp đổ. Tôi buồn nhiều lắm nhưng vẫn tiếp tục và lại bị từ chối tiếp hai lần sau đó, lý do không muốn yêu bạn thân vì sợ sẽ mất tôi.
Cô ấy nói muốn tôi dừng lại và không muốn cho cơ hội nào cả, không muốn tôi hy vọng để rồi nhìn thấy tôi buồn. Chúng tôi lại tiếp tục xa nhau, lần này cô ấy lẩn tránh tôi, tỏ vẻ lạnh lùng khi gặp nhau, rồi vài tuần sau đó mọi việc bắt đầu ổn. Chúng tôi bình thường lại với nhau nhưng lần này tôi cảm giác có cái gì đó khác, giữa chúng tôi đã bắt đầu xuất hiện khoảng cách, tuy khá nhỏ nhưng cũng đủ để làm tôi buồn.
Cô ấy lạnh lùng trước mọi sự quan tâm tôi dành cho, còn tôi vẫn phải giả vờ như mọi chuyện ổn, không còn dám đề cập đến chuyện tình cảm với cô ấy nữa. Giờ tôi phải làm sao khi nhận ra mình đã thật sự yêu cô ấy? Tôi có nên tiếp tục theo đuổi hay dừng lại để giữ lại tình bạn này? Làm sao tôi có thể tiếp tục đối mặt khi giờ đây đã không thể coi cô ấy đơn thuần là bạn thân được nữa.
Sưu tầm
0 nhận xét:
Đăng nhận xét