Một người bạn làm việc trong ngân hàng, công việc tốt , gia đình hạnh phúc, nhưng lại không hài lòng. Anh ấy với cha mẹ chịu bề con cái, với vợ nặng nghĩa người chồng, với con mang tiếng người cha, ở cơ quan là danh đồng nghiệp, một người đàn ông thật tốt và hoàn mỹ.
Vậy mà người bạn lại nói “Khổ”, tôi không hiểu vội hỏi anh ta “ anh là người chồng hoàn hảo, người đàn ông khiến nhiều người mong muốn trở thành…cớ sao còn thấy khổ”. Anh ấy đảo lưỡi nói “ tôi không biết”.
Một thời gian người bạn bắt đầu sợ đi làm, không giám ở nhà, tay cứ run lên khi nhìn thấy tiền.
Đến một ngày anh ấy tìm đến ngôi chùa nọ, muốn đi tu. Sau nhiều câu hỏi của trụ trì thì đại sư trong chùa nói với anh ta : “ Dưới chân núi có một khu chợ nhỏ, trong chợ có một lối rẽ nhỏ rất dài, con hãy đi tới đó, đi hết thì quay lại đây, nhớ kỹ phải luôn đi thẳng”.
Anh nghe lời nhà sư xuống núi, quả nhiên có 1 cái chợ và trong chợ có 1 ngã rẽ nhỏ, không suy nghĩ gì anh ta cứ thế đi thẳng. Đi được một đoạn đường anh ta thấy một quán trà nhỏ, mọi người trong quán đang vui vẻ uống nước trò chuyện cùng nhau anh ta muốn uống một chút nhưng lại nuốt cổ họng rồi đi tiếp, đi được đoạn đường thứ 2 anh ta thấy vài đứa bé đang chơi bóng, anh ta cũng muốn đá nhưng đứng một hồi lâu nhìn những đứa trẻ thì lại tiếp tục lên đường đi thẳng về phía trước.
Cứ đi tiếp qua mỗi quãng đường anh ta lại gặp một câu chuyện khiến cảm xúc trào dâng nhưng để hoàn thành nhiệm vụ nhà sư đã giao thì anh ta đành đi tiếp. Cho đến khi đi được 7 đoạn đường thì ngã rẽ đã hết. Quay trở về ngôi chùa, nhà sư lắc đầu hỏi anh ta “ Con có thấy vui trong lòng không ?” Anh bạn trả lời “ Ngay từ đầu con đã thấy rất thỏa lòng, nhưng cuối cùng lại không vui”.
Ngã rẽ cho chúng ta cái nhìn mới về cuộc đời |
Nhà sư nói “ Đúng là như vậy, vì để hoàn thành điều ta đã giao mà con phải đi thẳng về phía trước, đó chính là nguyên nhân khiến con chưa hài lòng, con nên học cách rẽ sang ngả đường khác, đừng cố gắng đi hết quãng đường thẳng, con nên làm những điều trái tim mách bảo”. Sau khi nghe lời đại sư nói, người bạn tỉnh ngộ, hết lòng cảm tạ và vui vẻ xuống núi trở về.
Sau khi trở về anh ấy đã nộp đơn xin thôi việc ở ngân hàng và mở một quán trà nhỏ. Trước đây anh ta chưa bao giờ đi uống trà cùng bạn bè thì bây giờ anh ta đã làm, anh ta cũng chưa bao giờ thích thể thao nhưng bây giờ anh ta lại mua cả một giàn máy tập , đăng ký tham gia đá bóng và cả đi bơi nữa. Anh ta còn biết cãi nhau với cả vợ của mình, anh ta đã trở thành một con người thực sự là chính mình, anh ta cảm thấy hạnh phúc, không còn “ Khổ”.
>>> Khoảng cách giữa bạn và thành công bằng 2%
>>> Khoảng cách giữa bạn và thành công bằng 2%
Trước đây người bạn của tôi đã sống phần nhiều cho cha mẹ, vợ con và chỉ dành cho anh ta một chút, tốt nghiệp đại học vì để ba mẹ vui lòng anh ta không chọn công việc mình yêu thích mà vào một ngân hàng. Sau khi kết hôn anh ta cũng cai thuốc, cai rượu, tất cả thời gian của anh dành cho công việc và gia đình, từ bỏ đi tất cả sở thích của mình trước đây. Bởi thế mà dù có sự nghiệp thành công, gia đình hạnh phúc nhưng anh ta lại không cảm thấy hạnh phúc.
Thực ra, cuộc sống giống một ngã rẽ nhỏ như thế, nếu chúng ta cứ tâm niệm đi thẳng về phía trước để đạt được giá trị đã vạch ra trước đó mà không màng tới những ngã rẽ nhỏ kia. Vào một thời điểm nào đó có lẽ nếu không khéo hạnh phúc sẽ vỡ vụn tan biến.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét